Thứ Năm, 14 tháng 12, 2017

MICHAEL JACKSON - NHÀ NHÂN ĐẠO VĨ ĐẠI
------------------------------------


Đây là toàn bộ hoạt động từ thiện của Michael Jackson trải dài hơn 20 năm. Bài này là chi tiết và đầy đủ nhất. Các bạn hãy đọc để biết Michael đã cống hiến không ngừng nghỉ, ông luôn lao đầu vào các hoạt động thiện nguyện trong hầu hết các khoảng thời gian có thể. Mặc cho báo chí và truyền thông lăng mạ, chịu sự tàn phá của các vụ kiện, bản thân người đàn ông này đã chịu đựng tất cả đau khổ và lặng lẽ đi khắp mọi nơi mang đến hạnh phúc cho từng người. Làm ơn hãy góp một tiếng nói đòi lại công bằng cho Michael Jackson. Người đàn chịu nhiều oan ức nhất Thế Giới và cũng là người đàn ông có trái tim vô cùng nhân hậu.

Michael Jackson là một nhà nhân đạo thật sự, một tấm gương cho tất cả chúng ta. Ông đã dành rất nhiều thời gian và tiền bạc cho một loạt tổ chức từ thiện. Ông yêu thương trẻ em và dành nhiều thời gian khi đi lưu diễn để bí mật thăm trẻ em bị bệnh. Ông cũng có những căn phòng đặc biệt tại Neverland cho những đứa trẻ bị bệnh và bệnh nan y ở lại. Michael được liệt kê trong ấn phẩm năm 2000 của sách kỷ lục Guiness thế giới về việc phá vỡ kỷ lục thế giới cho “hầu hết các tổ chức từ thiện được quyên góp bởi một ngôi sao nhạc Pop”. Họ tuyên bố rằng Michael Jackson đã ủng hộ cho 39 tổ chức từ thiện hoặc các khoản tài trợ tiền tệ thông qua việc tài trợ các dự án của họ hoặc bằng cách tham gia đấu giá thầm lặng.

Dưới đây là danh sách tên các tổ chức từ thiện mà bản thân Michael Jackson ủng hộ công khai trong suốt sự nghiệp của ông. Michael Jackson đã giúp thành lập quỹ từ thiện “Heal the world”.

Michael Jackson đã làm được nhiều hơn bất cứ nghệ sĩ nào, ông là một con người đáng kinh ngạc. Hãy xem dưới đây để kiểm tra khoảng thời gian kéo dài hơn 20 năm của các hoạt động thiện nguyện và lòng nhân hậu của ông cho toàn thế giới.

Ngày 10 tháng 1 năm 1984, Michael Jackson đến thăm các bệnh nhân bỏng ở Brotman – bệnh viện Memorial ở Los Angeles.

Ngày 09 Tháng 4 năm 1984: David Smithee, một cậu bé 14 tuổi, cậu bé này mắc bệnh xơ nang được mời đến nhà Michael. Gặp Michael là ước nguyện cuối cùng của Davis. Cậu bé qua đời 7 tuần sau đó.

Ngày 14 tháng 4 năm 1984: Michael trang bị 19 chiếc giường đơn tại trung tâm y tế Mount Sinai, thành phố New York. Trung tâm này là một phần của quỹ từ thiện T.J. Martell cho dự án nghiên cứu bệnh Bạch cầu và ung thư.

Ngày 5 tháng 7 năm 1984: Trong cuộc họp báo của Jackson tại nhà hàng “Tavern On The Green”, Michael thông báo rằng phần doanh thu từ tour “Victory” sẽ được quyên góp cho 3 tổ chức từ thiện: The United Negro College Fund, Camp Good Times và the T.J. Martell-Foundation.

Ngày 14 tháng 7 năm 1984: Sau buổi hòa nhạc đầu tiên của tour “Victory”, Michael đã đến gặp 8 đứa trẻ bị bệnh nan y trong hậu trường.

Ngày 13 Tháng 12 năm 1984: Michael đến thăm Bệnh viện Brotman Memorial, nơi ông từng được điều trị lúc ông bị bỏng rất nặng khi trình diễn quảng cáo cho hãng Pepsi. Ông tặng tất cả số tiền ông nhận được từ Pepsi, 1,5 triệu USD.

Ngày 28 tháng 1 năm 1985: Michael và 44 nghệ sĩ khác đã gặp nhau và thu âm ca khúc “We are the world” được sáng tác bởi Michael và Lionel Ritchie. Số tiền thu được của buổi thu âm này sẽ được quyên tặng cho những người nghèo đói ở châu phi.

Năm 1986: Michael lập “Michael Jackson UNCF Endowed Scholarship Fund”, ước tính khoảng 1.5 triệu USD nhằm hướng tới các sinh viên chuyên ngành nghệ thuật trình diễn và truyền thông.

Ngày 28 tháng 2 năm 1986: Sau khi được cấy ghép tim, cô bé Mount Sinai 14 tuổi đến từ California nhận được một cuộc gọi từ Michael Jackson. Ông đã nghe nói rằng cô bé là một fan hâm mộ lớn của mình. Michael mời cô về nhà ngay sau khi cô bé cảm thấy sức khỏe mình hồi phục tốt. Cuộc gặp gỡ này diễn ra vào ngày 8 tháng 3. Donna ở lại ăn tối và xem một bộ phim cùng với Michael.

Ngày 13 Tháng 9 năm 1987: Michael ủng hộ một chiến dịch chống phân biệt chủng tộc. Ông ủng hộ những nỗ lực của NAACP, để chiến đấu chống lại những định kiến dành cho nghệ sĩ da màu.

Tháng 10 năm 1987: Vào thời điểm Michael kết thúc Tour “Bad”, Michael đã tặng một số vật dụng cá nhân cho một cuộc đấu giá từ thiện của tổ chức UNESCO. Số tiền thu được sẽ dành cho việc giáo dục trẻ em ở các nước đang phát triển.

Ngày 01 tháng 2 năm 1988: Ca khúc "Man in the Mirror" lọt vào các bảng xếp hạng. Số tiền thu được từ việc bán các bản thu âm ca khúc này được gửi đến “Camp Ronald McDonald for Good Times”, một trại hè dành cho trẻ em bị ung thư.

Ngày 01 tháng 3 năm 1988: Tại một cuộc họp báo được tổ chức bởi nhà tài trợ của Pepsi, Michael tặng một tấm séc trị giá 600. 000 USD cho “United Negro College Fund”.

Tháng 4 năm 1988: Phát hành vé miễn phí cho ba buổi hòa nhạc ở Atlanta, Georgia với tổ chức “Make A Wish Foundation”.

Ngày 22 tháng 5 năm 1988: Michael thăm trẻ em bị ung thư tại Bệnh viện nhi đồng Bambini-Gesu ở Rome. Ông ký tên, cho kẹo và tặng đĩa cho một số bệnh nhân. Ông quyên tặng một tấm séc trị giá 100.000 bảng Anh cho bệnh viện.

Ngày 16 tháng 7 năm 1988: Trước khi biểu diễn tại sân động Wembley, Michael gặp hoàng tử xứ Wales và vợ hoàng tử là công nương Diana. Michael trao một tấm séc trị giá 150.000 bảng Anh cho tổ chức từ thiện “ Prince’s Trust” và một tấm séc trị giá 100.000 bảng Anh cho bệnh viện nhi đồng ở Great Ormond Street.

Ngày 20 tháng 7 năm 1988: Michael thăm trẻ em bị bệnh nan y ở bệnh viện Great Ormond Street. Tại một đơn vị cho các bệnh nhân ít được quan tâm hơn ông ở lâu hơn một chút và kể một câu chuyện.

Tháng 12 năm 1988: Michael đến thăm cậu bé David Rothenburg 12 tuổi. Cha của cậu bé này 5 năm về trước đã thiêu sống cậu ấy nhằm mục đích trả thù vợ cũ.

Tháng 1 năm 1989: Số tiền thu được từ một trong những sô diễn của Michael ở Los Angeles được quyên tặng cho “Childhelp USA”, tổ chức từ thiện lớn nhất chống lạm dụng trẻ em. Đánh giá cao những đóng góp của Michael, tổ chức Childhelp ở Nam California đã cho thành lập “Michael Jackson International Institute for Research On Child Abuse”.

Ngày 10 tháng 1 năm 1989: Kết thúc tour “Bad”, Michael quyên tiền cho các bệnh viện, trại trẻ mồ côi và tổ chức từ thiện.

Ngày 7 tháng 2 năm 1989: Michael đến thăm Trường tiểu học Cleveland tại Stockton, California. Một vài tuần trước đó, một người đàn ông 25 tuổi xả súng vào sân chơi của trường, 5 trẻ em đã thiệt mạng và 39 trẻ bị thương.

Ngày 5 Tháng 3 năm 1989: Michael mời 200 trẻ em nghèo của trung tâm Vincent dành cho trẻ em khuyết tật và tổ chức “Big Brothers and Big Sisters” từ Circus Vargas ở thành phố Santa Barbara. Sau sự kiện này ông mời họ đến trang trại riêng để giới thiệu với họ vườn thú riêng của ông.

Ngày 13 tháng 11 năm 1989: Tổ chức "Wishes Granted" giúp đỡ cậu bé 4 tuổi bị bệnh “Bạch cầu” tên là Darian Pagan được gặp Michael, Michael đã mời cậu bé đến xem phần trình diễn của một diễn viên nhào lộn người Cannada.

Ngày 28 Tháng 12 năm 1989: Cậu thanh niên Ryan White, người mắc chứng “máu khó đông” , có một ngày lễ tuyệt vời ở trang trại của Michael. Ryan bị AIDS do truyền máu nhiễm bệnh từ năm 1984. Sau khi cậu ấy bị cách ly khỏi trường học ở Kokomo, Ryan đã chiến đấu chống sự phân biệt đối xử với bệnh nhân AIDS.

Ngày 6 Tháng 1 năm 1990: Michael mời 82 trẻ em bị lạm dụng và bị bỏ rơi thông qua tổ chức “Childhelp” đến với điền trang Neverland của ông. Tại đó, bọn trẻ được chơi game, nấu ăn ngoài trời và xem phim.

Tháng 7 năm 1990: 45 trẻ em đến từ dự án “Dream Street” - Los Angeles (đây là tổ chức dành cho trẻ em bị bệnh mãn tính và bị đe dọa tính mạng) được mời đến Neverland Valley.

Ngày 18 Tháng 8 năm 1990: Michael mời 130 trẻ em của chương trình mùa hè “YMCA” tại Los Angeles và Santa Barbara đến điền trang Neverland của ông.

Ngày 6 tháng 5 năm 1991: Michael được mời tham dự sự kiện từ thiện “Jane Goodall”. Michael ủng hộ Jane Goodall , bà ấy là người nghiên cứu những hoạt động liên quan đến tinh tinh ở Gombe, Nigeria trong hơn 30 năm.

Ngày 26 Tháng 7 năm 1991: Michael có một cuộc viếng thăm tổ chức “Youth Sports & Art” ở Los Angeles. Tổ chức này hỗ trợ các gia đình có thành viên băng đảng tội phạm và giúp đối phó với tệ nạn lạm dụng thuốc. Michael trò chuyện với những đứa trẻ và tặng chúng một TV màn hình rộng và một món quà tài chính.

Tháng 12 năm 1991: Văn phòng “MJJ Productions” của Michael chiêu đãi hơn 200 bữa tiệc gà tây cho các gia đình nghèo ở Los Angeles.

Tháng 2 năm 1992: Trong khoảng thời gian 11 ngày kể từ ngày Michael đi được 30.000 dặm ở Châu Phi. Michael đến thăm các bệnh viện, trại mồ côi, trường học, nhà thờ và các tổ chức dành cho trẻ em tàn tật.

Ngày 03 Tháng 2 năm 1992: Tại cuộc họp báo ở “Radio City Music Hall” - tp New York, Michael thông báo rằng ông đang có kế hoạch cho một tour diễn TG mới. Nhằm gây quỹ cho quỹ từ thiện mới của ông mang tên “Heal the world”. Quỹ này sẽ hỗ trợ các cuộc chiến chống lại AIDS, bệnh tiểu đường, hỗ trợ trại hè “Ronald McDonald” và quỹ từ thiện “Make A Wish Foundation”.

Ngày 06 tháng 5 năm 1992: Michael đài thọ chi phí cho lễ tang của Ramon Sanchez, người đã bị thiệt mạng trong các cuộc bạo loạn ở Los Angeles.

Ngày 03 tháng 6 năm 1992: Tại một cuộc họp báo ở London, Michael thông báo về việc thành lập quỹ từ thiện “Heal the world” của ông.

Ngày 26/6/1992: Michael gửi đến thị trưởng thành phố Munich, ông Kronawitter ngân phiếu 40.000 DM cho hội người nghèo của thành phố.

Ngày 29/6/1992: Michael đến thăm bệnh viện nhi đồng Sophia ở Rotterdam và trao tặng ngân phiếu mệnh giá 100.000 pounds (Bảng Anh).

Tháng 7 năm 1992: Michael ủng hộ L. số tiền 821.477.296 (đơn vị tiền tệ) đến tổ chức “La Partita del Cuore” (The heart match – Kết nối trái tim) tại thành phố Rome và 120.000 DM cho các Hiệp hội Cứu trợ Trẻ em tại Estonia và Latvia.

Ngày 25/7/1992: Trong lúc thực hiện buổi biểu diễn ở Dublin, Ireland, Michael tuyên bố sẽ gửi tặng 400.000 pounds số tiền kiếm được của buổi diễn đến nhiều tổ chức cứu trợ khác nhau.

Ngày 29/7/1992: Michael đến thăm bệnh viện nhi đồng Queen Elizabeth ở Luân Đôn. Nhằm tạo bất ngờ cho bọn trẻ, anh mang đến Bệnh viện hai chú chuột nổi tiếng Mickey và Minnie từ Euro-Disney.

Ngày 31/7/1992: Trong đêm diễn thứ hai tại sân vận động Wembley, Michael gửi tặng hoàng tử Charles ngân phiếu trị giá 200.000 pounds cho tổ chức “Prince’s Trust”.

Ngày 16/8/1992: Cậu bé sáu tuổi Nicholas Killen, bị mất khả năng thị lực do phải phẫu thuật căn bệnh ung thư đã được gặp Michael phía sau cánh gà sân khấu tại thành phố Leeds, nước Anh.

Tháng 9 năm 1992: Michael ủng hộ một triệu Pezota (tiền tệ Tây Ban Nha) cho một hội cứu trợ được khởi xướng bởi nữ hoàng Tây Ban Nha.

Ngày 30/9/1992: Tổng thống Iliescu của Romania làm lễ khánh thành cho một sân chơi dành cho 500 trẻ em mồ côi do Michael tài trợ. Michael cũng đã thảo luận với ông về dự án ”Heal The World” của mình.

Ngày 1/10/1992: Michael chọn địa điểm biểu diễn ở Bucharest, Romania nhằm phát sóng đêm diễn trên vô tuyến toàn quốc. Bucharest là một lựa chọn hợp lí để người dân cùng cả những đứa trẻ mồ côi được biết và xem anh biểu diễn.

Ngày 24/11/1992: Tại sân bay Kennedy thuộc New York, Michael đích thân đứng ra giám sát việc vận chuyển 43 tấn thuốc men, chăn gối và áo ấm đã được chuẩn bị trước đến Sarajevo. Tổ chức “Heal The World” hợp tác cùng với AmeriCares đã mang đến số tiền ủng hộ 2,1 tỉ đô la Mỹ cho Sarajevo. Tất cả được phân phát dưới sự giám sát của Liên Hiệp Quốc.

Ngày 10/12/1992: Trong một cuộc họp ở Đại sứ quán Mỹ tại Tokyo, Michael được trao tặng ngân phiếu 100.000 đô Mỹ cho tổ chức “Heal The World” bởi người đại diện tổ chức tour diễn Pepsi.

Ngày 26/12/1992: Trong một lời thỉnh cầu được phát sóng trên truyền hình về dự án quyên góp cho “United Negro College Fund” (Quỹ Hiệp hội Sinh viên Đại học Da đen), Michael phát biểu: “Dù là trường cao đẳng cho sinh viên da đen hay Đại học công lập thì đều sản sinh cho thời đại chúng ta những những nhân tài để lãnh đạo đất nước. Họ là những con người đầy tài năng về kinh doanh, pháp luật, khoa học hay công nghệ, chính trị và tôn giáo. Tôi tự hào, vì một Michael Jackson như tôi đang được đứng đây cùng với hơn 200 bạn trẻ uyên bác để cùng nhau được hưởng một nền giáo dục xứng đáng.”

Ngày 19/1/1993: Michael là một trong số những nghệ sĩ biểu diễn tại Buổi lễ nhậm chức tổng thống của Bill Clinton. Trước khi trình bày ca khúc “Gone too soon”, anh đã thu hút sự chú ý của mọi người về trách nhiệm của cộng đồng với những bệnh nhân AIDS và tâm sự về người bạn của mình, Ryan White.

Ngày 26/1/1993: Tại một hội nghị được tổ chức ở khách sạn Century Plaza, thuộc thành phố Century, Los Angeles, Michael gửi tặng số tiền ủng hộ 200.000 đô la Mỹ từ Hiệp hội Bóng đá Quốc gia và người đại diện của Super Bowl. Anh cũng nhận được số tiền ủng hộ 500.000 đô la Mỹ từ các hội từ thiện khác cho tổ chức “Heal The World” của mình. Cũng tại sự kiện đó, tổ chức mang tên “Heal L.A” chính thức ra đời.

Tháng 2 năm 1993: Trong một buổi hợp tác với Sega (công ty sản xuất phần mềm trò chơi điện tử), anh lên ý tưởng hỗ trợ hơn 108.000 đô la Mỹ để trang bị máy móc trò chơi điện tử cho các bệnh viện nhi đồng, các hộ gia đình và hội bảo trợ trẻ em trên khắp U.K (nước Anh).

Tháng 3 năm 1993: Một tổ chức của một công ty điện ảnh tư nhân ra đời. Họ định sẽ sản xuất những những bộ phim gia đình phương Đông. Một phần doanh thu sẽ được gửi đến cho “Heal The World”.

Ngày 27/3/1993: Tại một buổi họp mặt ở Century Plaza, Los Angeles, Michael dành ra năm phút trò chuyện cùng 1200 giáo viên và các chính trị gia.

Ngày 26/4/1993: Trong lúc thực hiện tour diễn “Heal LA” của mình, Michael ghé thăm tổ chức “Watta Health” và hai ngôi trường ở trung tâm phía Nam Los Angeles.
Ngày 5/5/1993: Michael cùng cựu tổng thống Jimmy Carter, đồng chủ tịch và sáng lập tổ chức “Heal Our Children/ Heal The World” đã đến Atlanta để quảng bá cho dự án “Tiêm chủng khẩn cấp ở Atlanta” của họ.

Tháng 6 năm 1993: Michael thông báo rằng anh sẽ ủng hộ 1,25 triệu đô la Mỹ cho những đứa trẻ bị thương tật do các cuộc bạo động ở Los Angeles.

Tháng 6 năm 1993: 100 đứa trẻ tới từ câu lạc bộ “Challengers Boys and Girls” đến tham quan Never Land.

Ngày 10/6/1993: Michael quảng bá cho một chương trình truyền hình mới – Dare. Với mục đích là tuyên truyền cho trẻ em về nguy cơ của việc lạm dụng dược phẩm.

Ngày 18/6/1993: Michael đến thăm một bệnh viện ở Washington. Anh dành ra vài giờ để trò chuyện cùng các bệnh nhân và chơi cờ với vài người trong số họ.

Tháng 8 năm 1993: Cùng với công ty nhãn hàng Pepsi-Coca của Thái Lan, anh ủng hộ 40.000 đô la Mỹ cho hội bảo trợ của Thái tử Điện hạ Maha Chakri Sirindhorn, một lớp học trẻ em vùng quê và Quỹ phát triển thế hệ trẻ. Anh còn ủng hộ cho các chương trình lớp học buổi trưa ở các vùng quê tại Thái Lan.

Tháng 8 năm 1993: Phối hợp cùng với nhãn hàng Pepsi-Coca quốc tế, anh ủng hộ nhiều xe cứu thương mới cho một tổ chức cộng đồng vì trẻ em ở Mát-xcơ-va, Nga và một bệnh viện của viện trưởng Ricardo Gutierrez tại Buenos Aires, Ác-ghen-ti-na.

Tháng 9 năm 1993: Anh ủng hộ 100.000 đô la Mỹ cho một tổ chức bảo trợ trẻ em, dự án Atlanta và các câu lạc bộ “Boys and Girls” của Newark, New Jersey.

Ngày 22/9/1993: Michael đến thăm một bệnh viện ở Santiago.

Ngày 28/9/1993: Michael đã làm một việc không tưởng, đưa 5000 trẻ em nghèo đến tham quan công viên Reino Aventura, nơi có loài Whale Keiko (Cá voi sát thủ) đang sinh sống.

Ngày 5/11/1993: Michael được mời đến dự một buổi tiệc thiếu nhi tại quán cà phê “Hard Rock”, thành phố Mê-hi-cô.

Tháng 12 năm 1993: Cùng với tổ chức “Gorbachev”, anh tiếp tế 60.000 vắc xin truyền nhiễm phóng xạ cho trẻ em đến Tblisi, Georgia.

Ngày 16/12/1993: Tổ chức “Heal The World” tại Mỹ hỗ trợ cho dự án “Operation Christmas Child” trong việc phân phát đồ chơi, kẹo ngọt, quà tặng và thức ăn cho trẻ em ở Yugoslavia.

Năm 1994: Michael ủng hộ 500.000 đô la Mỹ cho tổ chức vì bệnh nhân AIDS của Elizabeth Taylor.

Ngày 7/1/1994: Nhân dịp sinh nhật của Đức vua Martin Luther vào cuối tuần, Michael đã tổ chức một buổi tiệc cho hơn 100 trẻ em nghèo tại điền trang Never Land.

Ngày 22/3/1994: Vở kịch “The Jackson Family Honors” được công diễn. Doanh thu của show diễn được gửi đến một hội từ thiện mới có tên “Family Caring For Families”.
Ngày 6/8/1994: Michael cùng vợ Lisa Marie đến thăm hai bệnh viện nhi đồng ở Budapest. Họ phân phát đồ chơi cho các trẻ em bị bệnh ở đây.

Năm 1995: Michael muốn thả tự do cho những chú cá heo đã bị giam cầm nhiều năm. Anh tin rằng cần phải có những quy phạm về môi trường sống cho loài cá heo ở các công viên, sở thú.

Tháng 3 năm 1995: Nhóm nhạc “Little Bela Farkas” đón nhận thêm một “đối tượng cứu trợ” mới. Michael và vợ Lisa Marie đã đến gặp cậu bé bốn tuổi này trong chuyến đi của hai vợ chồng đến Hungary năm 1994. Michael đã làm mọi thứ để giúp Bela có thêm một cơ hội sống dù là duy nhất để vượt qua bệnh tật. Tổ chức “Heal The World” đã lo cho cậu bé được phẫu thuật và chi trả mọi viện phí.

Ngày 18/7/1996: Tại Soweto, Nam Phi, Michael đã đến đặt những vòng hoa cho những người trẻ tuổi đã bị giết trong cuộc chiến đấu liên quan đến phân biệt chủng tộc.

Ngày 1/11/1996: Michael tặng phần lớn số tiền thu được trong tour diễn History ở Bombay, Ấn Độ cho người nghèo ở quốc gia này.

Ngày 7/11/1996: Trước khi concert đầu tiên của anh ấy tại Auckland, New Zealand, Michael đáp ứng mong muốn của bé Emily Smith, người đang bị ung thư và cũng là người muốn được gặp Michael.

Ngày 25/11/1996: Michael tới thăm bệnh viện nhi hoàng gia tại Melbourne, cung cấp đồ chơi, ký tặng, và thăm trẻ em.

Ngày 9/12/1996: Trong khi tour diễn History đang được tổ chức tại Manila, Michael tới thăm một bệnh viện nhi. Ông tuyên bố rằng một phần thu nhập của buổi concert của mình sẽ được quyên góp cho việc cải tạo bệnh viện.

Ngày 25/1/1997: Michael dùng phí cá nhân cho sự xuất hiện của ông tại Bombay và tặng 1,1 triệu USD trợ giúp cho quỹ từ thiện địa phương để giúp đỡ vào việc giáo dục trẻ em sống trong các khu ổ chuột.

Ngày 4/1/1997: Tờ tạp chí của nước Anh “OK!” đăng hình ảnh độc quyền của con trai Michael là Prince. Các tạp chí trả khoảng 1 triệu bảng Anh cho các bức ảnh. Michael quyên góp toàn bộ tiền cho tổ chức từ thiện.

Ngày 18/6/1997: Michael đã ký tên vào cuốn sách "Children in Need" được bán đấu giá bởi các tổ chức từ thiện của UNESCO.

Tháng 9/1998: Michael gặp cậu bé 5 tuổi Aza Woods, cậu bé này bị ung thư tại Khách sạn Hilton ở Las Vegas. Michael giới thiệu Aza về sự thu hút của "Star Trek: The Experience" và dành phần còn lại của buổi chiều với cậu bé. Cuối cùng Michael mời Aza dành thời gian với ông tại Neverland Ranch của ông.

Ngày 16/11/1998: Michael đến Harare, Zimbabwe. Ông là thành viên của Phái đoàn Hoa Kỳ theo lời mời của Bộ trưởng Bộ Quốc phòng. Phái đoàn cảm ơn chính phủ Zimbabwe vì đã giúp giữ gìn hòa bình trong khu vực này.

Ngày 4/9/1999: Michael quyên tặng tổng thống Nam Phi Nelson Mandela 1 lá phiếu trị giá 1 triệu Rand (Tiền Nam Phi) cho quỹ từ thiện “Nelson Mandela Children’s Fund”.

Ngày 22/1/2000: Trong dịp Giáng sinh năm trước đó, một cơn bão tàn phá công viên của Chateau de Versailles và phá hủy 10.000 cây trong công viên. Chi phí ước tính cho việc xây dựng lại công viên là khoảng 20 triệu USD. Một số nhân vật nổi tiếng đã hỗ trợ phục hồi công viên. Các quan chức Pháp công bố rằng Michael Jackson là một trong số họ. Ông là một trong những người đầu tiên quyên tặng tiền cho công viên này.
Ngày 28/10/2000, Michael vẽ một bản khắc được bán đấu giá cho "Carousel of Hope Ball" lợi nhuận dành cho việc nghiên cứu bệnh tiểu đường cho trẻ em.

Ngày 6/3/2001: Michael tặng một chiếc mũ đen, một cuộc gọi điện thoại sinh nhật và một chiếc áo khoác mặc tại lễ trao giải Monaco Awards vào năm 2000 với phim hành động để bán đấu giá cho trẻ em, một sự kiện được đưa ra bởi UNICEF với tất cả tiền thu được cùng với những nỗ lực của UNICEF để ngăn lây nhiễm HIV từ mẹ sang con ở trẻ em tại châu Phi.

Ngày 26/3/2001: Michael trao sách cho những người trẻ tuổi tại một nhà hát ở Newark, NJ. Sự kiện này, giúp khởi động các Câu lạc bộ Sách quốc tế Michael Jackson, một phần của quỹ từ thiện mới của ông , “Heal the Kids” nhằm thúc đẩy việc đọc sách cho trẻ em và khuyến khích các bậc cha mẹ trở lại đọc những câu chuyện trước khi đi ngủ cho các con.

Ngày 15/9/2002: Michael tặng 16 mặt hàng độc quyền có chữ ký bao gồm đĩa CD, video và 2 khăn bông để giúp đỡ trong việc hỗ trợ các nạn nhân của một trận lụt nghiêm trọng ở Đức. Những mặt hàng được bán đấu giá để làm từ thiện và được quản lý nâng giá lên đến 3935 Euro (3,814 USD).

Ngày 12/10/2002: Michael Jackson mời hơn 200 thành viên của đội Vandenberg, người vừa trở về từ nước ngoài, và gia đình của họ đến với Neverland Ranch của ông. Điều này đã cho thấy sự đánh giá cao của Michael đối với những hy sinh quân đội trong việc thực hiện đoàn kết cộng đồng của ông.

Từ ngày 19-29/11/2002: Michael tặng một gấu bông mặc giống như Người nổi tiếng kèm chữ ký đến đấu giá gấu bông của Siegfried & Roy. đấu giá này có lợi cho cơ hội Village là một tổ chức phi lợi nhuận có trụ sở tại Las Vegas (Mỹ) giúp nâng cao cuộc sống của người khuyết tật trí tuệ và gia đình của họ. chữ ký gấu bông của Michael đã quyên được 5,000 USD cho các tổ chức từ thiện.

Ngày 21/11/2002: Michael tặng một chiếc áo khoác cho tổ chức từ thiệnThe Bambi ở Berlin thu được 16,000 USD.

Ngày 25/4/2002: Michael Jackson biểu diễn tại một buổi quyên góp cho Ủy ban Quốc gia Dân chủ tại Nhà hát Apollo ở Harlem giúp nâng gần 3 triệu USD đối với cử tri đăng kí.

Tháng 6/2003: Gia đình Wolf, người đã trải qua thiệt hại đồ đạc nghiêm trọng trong thời gian lũ lụt ở Saxony, Đức tháng Tám năm ngoái, đã được mời đến Berlin khi ông tại lễ trao giải Bambi Awards. Nhân dịp đó, Michael đã mời họ tới Neverland. Trong tháng Sáu, họ đã cùng sống ba ngày ở Neverland, gặp gỡ Michael và các con của Michael.

Charity Awards
Ngày 14/5/1984: Tại một buổi lễ ở Nhà Trắng, Tổng thống Reagan trao cho Michael một giải thưởng cho những nỗ lực nổi bật, ông được vinh danh vì sự tham gia của ông trong một chiến dịch quảng cáo cho quốc gia phòng chống say rượu khi láy xe.

Tháng 1/1989: Chương trình “Say Yes To A Youngsters Future” Michael Jackson đã được ghi nhận cho các sự nỗ lực của ông để khuyến khích trẻ em khoa học tự nhiên và trao giải cho ông.

Tháng 3 /1989: Tại Nhà hát Universal Universal ở thành phố Universal, California, Michael nhận được giải thưởng đặc biệt Black Radio cho những nỗ lực nhân đạo của ông.

Ngày 22/9/1989: Bảo tàng Thủ đô trẻ em tặng cho Michael, Best Of Washington năm 1989, giải thưởng nhân đạo ghi nhận những nỗ lực của ông trong việc quyên tiền cho các viện bảo tàng, và sự giúp đỡ không ngừng của ông cho trẻ em.

Ngày 3/3/1990: Michael nhận giải thưởng Role Model Award từ Nhật Bản.

Ngày 5/4/1990: Trong một buổi lễ, nơi Michael được trao giải "Nghệ sĩ của Thập kỷ", Michael gặp Tổng thống George Bush, người đã vinh danh ông với giải thưởng "Point Of Light". Giải thưởng này là ghi nhận cho những cống hiến từ thiện của Michael. Tổng thống Bush giải thích các cam kết nhân đạo của Michael cho báo chí.

Ngày 14/9/1990: Hội đồng Hướng đạo Mỹ vinh danh Michael với giải thưởng "Good Scout humanitarian Award" đầu tiên. Michael nhận được giải thưởng này cho các hoạt động nhân đạo của ông cho việc hỗ trợ các tổ chức từ thiện: Make A Wish Foundation, Prince’s Trust, The United Negro College Fund và Childhelp USA.

Ngày 23/10/1990: Michael Jackson và Elton John sẽ là những người đầu tiên nhận giải thưởng trong ký ức về cậu thanh niên Ryan White, giải thưởng này được bàn giao vào năm 1991.

Ngày 1/5/1992: Tổng thống George Bush trao cho Michael giải thưởng “point of life” vì những hỗ trợ không ngừng nghỉ cho trẻ em bị bỏ rơi.Trong thời gian nghỉ của mình, Michael dành ít thời gian đến thăm đức Giáo Hoàng Raynal. Người đã bị những chú chó làm tổn thương rất nặng.

Ngày 3/6/1992: Việc tổ chức "One To One", người đang chăm sóc điều kiện sống tốt hơn cho những đứa trẻ, tôn vinh Michael với một giải thưởng cho sự cam kết của ông dành cho những đứa trẻ bị bỏ rơi.

Tháng 7/1993: Hội những người Mỹ ở Đại học Hebrew tôn vinh Michael với giải Scopus 1993.

Tháng 8/1993: Giải thưởng Jack The Rapper Awards được giới thiệu và Michael Jackson đã được vinh danh với giải thưởng “Our Children, Our Hope Of Tomorrow”.

Ngày 17/11/1993: Michael từ chối giải thưởng Scopus. Ông được đề cử cho giải thưởng này, được dự kiến sẽ được trao cho ông vào ngày 29 tháng 1 năm 1994.

Ngày 12/4/1994: Nhân dịp lễ Children Choice Award lần thứ 2 tại Trung tâm Cit ở New York, Michael trình bày giải thưởng “Caring For Kids”. Giải thưởng này là để tôn vinh những người nổi tiếng, người đã dành thời gian cho những người trẻ tuổi. 100.000 trẻ em và người trẻ từ 8-18 tuổi đã tin tưởng trao cho Michael những lá phiếu của họ. Children Choice Awards được tài trợ bởi Cơ quan Sculpt, một tổ chức từ thiện, nơi chuyên cung cấp các chương trình phòng chống ma túy cho những người trẻ tuổi.

Ngày 2/9/1995: Michael nhận được giải thưởng “Diamont of Africa”.

Ngày 30/3/1996: Tổ chức The Ark Trust, tổ chức này muốn thu hút sự chú ý của công chúng về các vấn đề động vật, giới thiệu về giải thưởng 10th Genesis Award . Michael nhận được giải thưởng 1995 Doris Day Awards. Ông được giải thưởng này cho video "Earth Song", video này thu hút sự chú ý đến hoàn cảnh của các loài sinh vật.\

Ngày 1/5/1999: Tại giải thưởng Bollywood Awards ở New York, Michael được nhận giải cho các hoạt động nhân đạo của ông. Giải thưởng này ghi nhận: "Mặc dù Michael xuất phát từ một người Mỹ trẻ truyền thống nhưng Michael là hiện thân của một linh hồn Ấn Độ cũ. Hành động của ông là một biểu hiện của triết lý Weda, triết lý yêu cầu phục vụ cho người dân - không phải vì lợi ích của cá nhân ".

Organizations
Sách kỉ lục của thiên niên kỉ "Guinness Book of Records" phát hành tên Michael Jackson là ngôi sao Pop đã ủng hộ nhiều tổ chức từ thiện nhất. Các dự án sau đây đã được hỗ trợ bởi Michael Jackson:

AIDS Project L.A.
American Cancer Society
Angel Food
Big Brothers of Greater Los Angeles
BMI Foundation
Brotherhood Crusade
Brothman Burn Center
Camp Ronald McDonald
Childhelp U.S.A.
Children’s Institute International
Cities and Schools Scholarship Fund
Community Youth Sports & Arts Foundation
Congressional Black Caucus
Dakar Foundation
Dreamstreet Kids
Dreams Come True Charity
Elizabeth Taylor Aids Foundation
Heal The World Foundation
Juvenile Diabetes Foundation
Love Match
Make A Wish Foundation
Minority Aids Project
Motown Museum
NAACP
National Rainbow Coalition
Rotary Club of Australia
Society of Singers
Starlight Foundation
The Carter Center ’s Atlanta Project
The Sickle Cell Research Foundation
Transafrica
United Negro College Fund
United Negro College Fund Ladder’s of Hope
Volunteers of America
Watts Summer Festival
Wish Granting
YMCA – 28th Street /Crenshaw

Big Brothers/Big Sisters of America 
Đây là tổ chức tư vấn phục vụ thanh thiếu niên lâu đời nhất ở Mỹ.
BBBSA đã cung cấp một - một trong những mối quan hệ tư vấn giữa tình nguyện viên người lớn và trẻ em có nguy cơ rủi ro kể từ năm 1904. BBBSA hiện đang phục vụ hơn 100.000 trẻ em và thanh thiếu niên tại hơn 500 chi nhánh trên khắp Hoa Kỳ.

BMI Foundation
Từ nhạc Jazz đến nhà hát âm nhạc, từ giáo dục âm nhạc cho trẻ tài năng để hỗ trợ cho công việc của các nhà soạn nhạc trước buổi hòa nhạc, các chỉ số BMI Foundation tìm ra những người sáng tạo âm nhạc tốt nhất và hứa hẹn nhất của ngày hôm nay và ngày mai và cung cấp một nền tảng hỗ trợ, thúc đẩy tăng trưởng và đảm bảo phát huy những kỹ năng tốt của di sản âm nhạc Mỹ cho thế hệ mai sau.

Childhelp USA
Childhelp USA là dành riêng để đáp ứng, tình cảm, giáo dục, nhu cầu tâm linh và thể chất của trẻ em bị lạm dụng và bị bỏ quên nhằm tập trung mọi nỗ lực và nguồn lực vào việc trị liệu và ngăn ngừa.

Children’s Institute International
Đây là một tổ chức tư nhân, phi lợi nhuận chuyên giải quyết và phòng chống lạm dụng và bỏ bê trẻ em.

Trong 90 năm qua, CII đã phát triển từ một nơi trú ẩn cho các bà mẹ độc thân và em bé của họ đến một mô hình quốc tế công nhận về chăm sóc toàn diện và hỗ trợ cho trẻ em bị rủi ro và gia đình của họ.

Hỗ trợ CII bao gồm đánh giá trẻ em và gia đình được hỗ trợ bởi dịch vụ chăm sóc 24 giờ khẩn cấp nơi trú ẩn, dịch vụ điều trị gia đình, điều trị chăm sóc vào ban ngày, phòng khám sức khỏe trẻ em, chăm sóc nuôi dưỡng gia đình lâu dài, và điều trị lạm dụng thể chất và dịch vụ dự phòng.

Make A Wish Foundation đáp ứng những mong muốn được yêu thương của bất kỳ đứa trẻ nào trong độ tuổi từ 2 tuổi rưỡi đến 18 tuổi, đó là những đứa trẻ được chẩn đoán mắc phải những căn bệnh đe dọa đến tính mạng.

Trại Ronald McDonald
Trại cho trẻ em mắc bệnh ung thư.

Với hơn 750 Triệu USD được ghi nhận. Michael Jackson đã chi hơn 300 Triệu USD cho hoạt động từ thiện!
_________________________________

Được dịch bởi: Tuyền Michael, Trần Kim Phước, Nguyễn Đức Huy.

Thứ Tư, 21 tháng 6, 2017

SỰ THẬT VỀ NHỮNG GÌ MICHAEL JACKSON CÓ (VÀ KHÔNG CÓ) TRONG PHÒNG NGỦ CỦA ANH ẤY.

Một nguồn tin bẩn thỉu của bọn Lá Cải nước ngoài, khởi nguồn là trang Lá Cải Radar Online đã từng vùi dập người đàn ông đáng thương này vào đúng 1 năm trước, bọn Lá Cải Việt Nam cũng hùa theo sau sự kiện này làm vô số người hiểu lầm ông. Các bạn làm ơn hãy đọc, đây là công sức của ad cùng các fan của Michael. Trong bài, tác giả phân tích rất tỉ mỉ và có dẫn chứng cụ thể vạch trần từng chi tiết của loạt tin tức vớ vẩn này. Cái bọn chúng nói về chứng cứ phạm tội chẳng qua là vài cuốn sách nghệ thuật khiêu dâm người lớn, Michael là một người đàn ông bình thường nên việc ông sở hữu sách báo, tài liệu dành cho người lớn không có gì là lạ, chả ai ngớ ngẫn buộc tội “lạm dụng tình dục trẻ em” mà lấy sách báo người lớn ra buộc tội. Nham hiểm hơn nữa, bọn chúng còn chỉnh sửa lại các bức ảnh của các cậu trai mặc quần áo bình thường trở thành trần truồng  nhưng tất cả chỉ là giả tạo. Luồng tin vớ vẩn này đã bị vạch trần từ năm ngoái, rất nhiều người từng theo dõi phiên tòa của Michael Jackson từ nhiều năm trước đã vô cùng bức xúc và lên án về vụ việc này.
_______________________________

Tất cả đều là tin tức cũ từ một thập kỷ trước, và hoàn toàn không có gì trong những bản báo cáo mà không có trong phiên tòa.


Tuần trước, khi thế giới thúc đẩy tưởng nhớ 7 năm ngày mất của Michael Jackson, sự công khai phản đối dồn dập dựa vào các luận điệu liên quan đến ấu dâm được cho là chưa khám phá trong suốt cuộc đột kích vào Neverland năm 2003, được tiến hành trước khi bắt đầu cáo trạng của Jackson năm 2004 về tội quấy rối trẻ em. Phiên tòa công khai năm 2005 đã đi đến kết luận Jackson trắng án trên mười bốn cáo trạng. Vấn đề là các tài liệu cảnh sát đang được đặt ra câu hỏi và danh sách các mục được lấy từ Neverland là những vật “không hề mới” hay là “được khai quật” gần đây như lời các phương tiện truyền thông đã thông báo trong sự nỗ lực cố gắng ủng hộ các tin tức dâm ô, tục tĩu.

Tất cả những mục này đều được đưa ra tòa vào năm 2005 – các mục mà bên nguyên và luật sư bào chữa được giới thiệu trước Thẩm phán Melville và Bồi thẩm đoàn. Không có vật nào trong các vật được lấy từ Neverland thích hợp làm bằng chứng về việc dâm ô trẻ em, và sự thật là nhiều vật hiện đang tạo nên làn sóng trong giới báo chí không hề tục tĩu tí nào. Chúng là những quyển sách nghệ thuật hợp pháp, một vài trong số đó chứa vài ví dụ về văn học làm tình người lớn, nhưng lại một lần nữa đó không thể là những vật được xem là đen tối. Điều này không có nghĩa Jackson không hề có những bức ảnh gợi tình. Sự thật là có một lượng lớn bức hình giao hợp bị tịch thu trong cuộc tấn công bất ngờ, nhưng Jackson là một người đàn ông trưởng thành và việc sở hữu những tấm hình này không hề bất hợp pháp. Việc thiếu bằng chứng cốt lõi xác thực nhất chống lại Jackson, bên nguyên đơn cố gắng trong vô vọng tạo ra những trường hợp giả cho một vài quyển sách nghệ thuật hợp pháp mà Jackson sở hữu như là một phần của thư viện, một trong số đó chứa đựng hơn mười ngàn tiêu đề về nghệ thuật và thuật chụp ảnh (những vật đó là sở thích cũng như đã truyền cảm hứng cho lời bài hát và phim ảnh của anh. Những cuốn sách nghệ thuật này, khi chúng được đưa lên và miêu tả trong những bản báo cáo chính thức của cảnh sát, được thông báo rõ ràng rằng không hề tục tĩu nhưng những vật này được sử dụng như là một phần của quá trình điều tra (tuy nhiên, điều quan trọng cần phải chú ý là đây không phải là một lời tuyên bố mà bên nguyên đơn có thể chứng mình thành công trong tòa án). Thứ hai, nó được khẳng định qua lời tuyên bố được phát hành bởi Cục Cảnh sát trưởng Quận Santa Barbara rằng một số trang của cuốn tài liệu – xuất phát từ Radar Online - có vẻ như bị làm giả, với những hình ảnh chưa bao giờ nằm trong những cuốn tài liệu gốc, cho là những hình ảnh này được lấy từ nguồn internet. Khi những thông tin này lan truyền rất nhanh nhờ phương tiện lá cải – và thậm chí hợp pháp hóa theo xu hướng chủ đạo của giới truyền thông, những người rõ ràng không bao giờ kiểm tra bản gốc hay nội dung của những bản tài liệu này – chúng ta phải thật sự tạm dừng để xem xét cách giới truyền thông thực hiện việc lan truyền những câu chuyện chơi khăm người nổi tiếng. Chúng ta cũng nên hỏi một số câu hỏi quan trọng về lí do tại sao luật pháp không đứng ra bảo vệ những người nổi tiếng đã khuất hay bảo vệ họ khỏi những lời phỉ báng.



Nhưng đầu tiên, chúng ta hãy bắt đầu bằng việc lật tẩy một số tin đồn bị bóp méo và rõ ràng những lời nói dối đang được lan truyền. Tôi đã từng là một người chuyên nghiên cứu về Michael Jackson trong bảy năm. Tôi đã nghiên cứu cẩn thận về sự phức tạp của phiên tòa 2005 chống lại anh ấy cũng như sự dàn xếp cho Jordan Chandler năm 1993.

Điều đầu tiên, chúng ta phải lưu ý là những thông tin và sự miêu tả trong các bản báo cáo “KHÔNG hề mới” hay “được khai quật gần đây” – là tất cả thông tin mà bên nguyên và bên bị đều biết đến trong năm 2004 khi sự truy tố và quá trình Bồi thẩm đoàn xét xử bắt đầu. Thực tế, nhiều thông tin quan trọng được săn đón bị rò rỉ và lan truyền trên các mặt báo,  sau đó Bồi thẩm đoàn thúc giục thông báo cho công tố viên của Jackson, điều này chấm dứt không chỉ bởi Mesereau mà còn bởi bên nguyên và Tòa án Melville, đều công nhận rõ ràng rằng không có bằng chứng dâm ô trẻ em. Điều này cũng được chính Jackson tuyên bố chính thức, bởi lẽ anh ấy đặc biệt cho rằng thông tin bị rò rỉ tới các phương tiện truyền thông từ bản báo cáo của Bồi thẩm đoàn. Thật đáng để suy nghĩ rằng phiên điều tra của Bồi thẩm đoàn là một quá trình mà bên nguyên  hoàn toàn có thể đưa ra bản án của họ mà không có lợi trong cuộc thẩm vấn, bao gồm quá trình khám phá bằng cách tất cả những vật có thể làm chứng được đưa ra và bàn luận.

 
Cuối cùng, nhiều quyển sách bị loại bỏ vì được coi là bằng chứng không được chấp nhận, bởi chúng là những quyển sách có giá trị về mặt thương mại mà bất cứ ai cũng có thể mua hợp pháp. Trong tất cả những tiêu đề được xem là bằng chứng được chấp nhận, không phải vì chúng mang tính khiêu dâm, mà đúng hơn là bên nguyên cảm thấy chúng có thể là những lý lẽ kết tội Jackson “có thể là đã” sử dụng quyển sách như là vật liệu trong quá trình điều tra và trong sự nỗ lực chứng minh Jackson yêu thích sách báo khiêu dâm đồng tính (vì một vài tiêu đề có chứa những hình ảnh không tao nhã của những đàn ông khỏa thân; tuy nhiên, đây là những tiêu đề nổi bật của những cuốn sách người lớn (ví dụ Madonna’s “Sex” là một cuốn sách mà được biết anh ấy đã mua nó đầu những năm 90) và bởi vì không có dữ liệu nào cho thấy dâm ô trẻ em. Điều này khiến cho bên nguyên lâm vào tình huống ngượng ngùng xấu hổ vì đã tạo nên tình huống thu thập bằng chứng khiêu dâm hợp pháp dành cho người lớn của Jackson, điều mà – phải nói rằng - duy trì sự cường tráng, nhưng không hề bất bình thường đối với một người đàn ông. Hãy nhớ cuối cùng những kẻ này đã xâm phạm đời tư của anh ấy. Danh sách đầy đủ sách báo khiêu dâm người lớn của Jackson mà đã bị tịch thu trong cuộc đột kích vào Neverland đã được lan truyền rộng rãi trong nhiều năm, bao gồm hơn 1800 hình ảnh những người phụ nữ khỏa thân. Bạn có thể tìm thấy danh sách đầy đủ ở đây. Nhưng điều này đã khiến bên nguyên xấu hổ vì đã cố tình tạo nên một vụ án quấy rối trẻ em chống lại một người mà “bằng chứng duy nhất” họ có là những bài báo của Hustler, Playboy, Penthouse, Barely Legal , và những thứ tương tự là nhiều cuốn sách nghệ thuật khác. Điều mà bạn nên lưu tâm rằng bên nguyên không hề có dù chỉ là một cái mà chúng ta gọi là bằng chứng xác thực nhất – loại bằng chứng mà thường đi đến việc kết án trong những phiên tòa như thế này. Rõ ràng không có những bức thư tay viết cho bất cứ đứa trẻ nào, không có hình ảnh của anh ấy hoặc bọn trẻ đang thực hiện những hành vi tục tĩu, không có đoạn video nào về anh ấy cũng như bọn trẻ đang thực hiện hành vi dâm tục, không có cuộc nói chuyện điện thoại nào được ghi âm, không chat sex online – nói cách khác, không có bất kì cái gì có thể dẫn đến việc kết tội trong những phiên tòa như thế này. 

Bạn phải nhớ rằng, Michael Jackson luôn trong sự giám sát chặt chẽ của FBI trong hơn mười năm. Các bản báo cáo cuối cùng kết luận trắng án. Một cuộc điều tra hơn mười sáu phần cứng của máy tính lấy từ cuộc tấn công bất ngờ trong năm 2003 đã tiết lộ không có gì ngoài việc anh ấy thỉnh thoảng truy cập vào những trang khiêu dâm hợp pháp dành cho người lớn, nơi anh ấy đăng nhập với tư cách “ Dr. Black” và “ Marcel Jackson”.

Việc thiếu  bằng chứng xác thực, phiên xét xử tóm tắt cơ bản lời nói của kẻ buộc tội Gavin Arvizo chống lại Jackson. Từ điểm đó, hy vọng duy nhất mà công tố viên quận Tom Sneddon và Ron Zonen có là hướng dẫn bên nguyên như là những kẻ chuyên bôi nhọ. Trong sự nỗ lực tuyệt vọng tạo ra “bằng chứng không có thật”, những quyển sách nghệ thuật được đưa ra tranh cãi (không thành công) như là những cuốn sách “có thể” được dùng làm vật mà một kẻ ấu dâm sẽ sở hữu, và sách báo khiêu dâm hợp pháp được tranh cãi để làm “tài liệu trong quá trình điều tra” (một sự tranh cãi mà cũng không thuyết phục Bồi thẩm đoàn, đặc biệt sau vụ Star Arvizo, em trai của Gavin Arvinzo, đã thừa nhận trong cuộc thẩm vấn chéo rằng một tờ báo mà cậu bé đã sớm khẳng định được đưa ra bởi Jackson là một bài báo trên thực tế thậm chí còn chưa được phát hành cho đến 5 tháng sau ngày được cho là vụ việc rắc rối bất ngờ xảy ra).


Vấn đề là việc thiếu những bằng chứng thực sự cốt lỗi, sự khó khăn ngày càng tăng khi họ cố gắng thuyết phục bồi thầm đoàn về “ý định” của một người nào đó với một tấm hình hoặc cuốn sách nghệ thuật đặc biệt. Bạn không thể đoán được ai đó đang nghĩ cái gì trong đầu, hoặc nếu họ đang sử dụng những tài liệu nhất định - dù hợp pháp hay nói cách khác - để thỏa mãn nhu cầu tình dục. Điều này thuộc về vùng “nghi vấn có lý” nhưng không phải là điều gì cũng có thể chứng minh được. Điều duy nhất mà một quan tòa và Bồi thẩm đoàn có thể làm là nhìn vào một mảnh tang vật và hỏi: cái này mang tính khiêu dâm hay không? Và nếu nó mang tính khiêu dâm thì liệu có hợp pháp? Hãy nhớ rằng bất cứ điều gì mà - nói thẳng ra - không mang tính khiêu dâm trẻ em thì không được nắm giữ như bằng chứng chứng thực vì nó không cấu thành tội – ít nhất tính tại thời điểm hiện tại ở Mỹ – khi sở hữu những cuốn sách nghệ thuật hoặc những cuốn sách sex người lớn hợp pháp, dù cho những hình ảnh này sinh động đến mức nào (nhiều hình ảnh trong số đó bị phóng đại hết sức thô tục trong bản báo cáo của giới truyền thông, nhưng có điều chỉ tại một thời điểm).

Câu chuyện gốc từ Radar Online phát hành vào 20 tháng 6, trên thực tế, công nhận rằng những bản báo cáo này xuất phát từ năm 2003 nhưng không phải là thông tin mới, nhưng họ trình bày câu chuyện theo cách biến tấu cho nó trở thành những thông tin “mới bị rò rỉ” hoặc như thể bằng chứng “mới được khám phá” – vì bất cứ lí do tìm ra là gì – bằng cách nào đó sẽ không bao giờ được đem ra trước tòa. Điều này, đơn giản nó không phải là sự thật. Vì tất cả những tài liệu chính thức của tòa liên quan đến vụ án 2005 chỉ ra rõ ràng bên nguyên và bên bị đều biết đến những tài liệu này. Nhiều bản trong đó được bàn luận và trưng bày trước khi bồi thẩm đoàn  được biết như là “Ngày tục tĩu” không thành trong phiên tòa (một ngày mẹ Katherine của Jackson lựa chọn dự phiên tòa). Điều còn sót lại đơn giản là vì người ta cho rằng không hề tục tĩu, và do đó nó là bằng chứng không được chấp nhận. Đừng quên, Michael Jackson đã phải chịu đựng một cuộc truy tố nặng nề nhất mà một cá nhân có thể trải qua. Anh ấy có công tố viên quận người đã làm cho sự tham vọng về đời sống riêng tư của anh đặt anh ấy phía sau song sắt hoặc điều khiển anh ấy vĩnh viễn từ Quận Santa Barbara, nơi mà cuối cùng anh ấy đã chiến thắng. Đây là sự nỗ lực của bên nguyên lùng sục khắp trái đất để tìm ra “ tội phạm”, bằng chứng và bất cứ nhân chứng nào sẵn sàng đến trước tòa, bất chấp sự tín nhiệm, và điều này tiêu tốn hàng triệu đô la tiền thuê trong quá trình điều tra.

Đây là một sự kiện quan trọng để chứng minh bởi vì tôi nghĩ dấu ấn mà nhiều người đang có, từ những bản báo cáo có thành kiến của giới truyền thông, đó là những vật chứng này đang được bàn luận là sự phát hiện “quả bom hẹn giờ” vừa được đưa ra ánh sáng. Điều này đơn giản không đúng. Đây là tất cả những tin tức từ một thập kỷ trước và hoàn toàn không có gì trong những bản báo cáo mà không có trong phiên tòa, những vật chứng này đã đi qua giai đoạn khám phá. Giới truyền thông đang cố gắng xuyên tạc câu chuyện bởi vì nó làm cho nhiều tin hàng đầu tục tĩu hơn và trở thành mồi nhử hảo hạng, nhưng nếu bạn đọc tờ nhật báo, hầu hết mọi người cùng thú nhận rằng, thực tế, những bản tài liệu cũ đều năm 2003 khi quá trình điều tra xét xử đang diễn ra. Vậy nên, không có gì mới ở đây và không có gì mà những công tố viên, cũng như quan tòa và bồi thẩm đoàn không biết khi Jackson trắng án vào năm 2005. Vì thế, “sách báo khiêu dâm trẻ em kinh tởm” dâm tục về Michael Jackson đang được săn đón để kiếm chát trên tất cả các phương tiện truyền thông không có gì ngoài một vài cuốn sách nhiếp ảnh nghệ thuật (tất cả đều được bán hợp pháp qua Amazon). Một vài trong số đó được xếp vào loại văn học làm tình người lớn; tuy nhiên, chúng không tục tĩu và việc người lớn sở hữu chúng không hề phạm pháp. Chúng bao gồm những tiêu đề mà những nhà nhiếp ảnh gia và tác giả đạt giải thưởng như Anne Rice, người mà thậm chí đã viết lời giới thiệu cho một trong những cuốn sách (Underworld) hiện đang là chủ đề của giới truyền thông.

Vậy câu hỏi tiếp theo là… tại sao lại là lúc này? Chà, điều này dẫn đến việc giằng xé giữa Radar Online (trước đây được chỉ đạo bởi Yêu cầu quốc gia Dylan Howard và những công tố viên của Wade Robson và Jimmy Safechucks, cũng như “người bạn” phản bội của gia đình Jackson, Stacy Brown, người đã mất đi sự nhiệp vì rao bán lời nói tục tĩu cho báo lá cải. Robson và Safechuck đều có những vụ án treo nhắm đến tài sản của Michael Jackson và Radar Online đã trở thành đồng minh của họ và bằng lòng trở thành nhà phát ngôn cho họ. Chúng ta biết từ việc thông báo được tuyên bố từ Sở Cảnh sát trưởng Santa Barbara rằng các bản tài liệu Radar Online không xuất phát từ một nguồn tin chính thức. Đây là lời tuyên bố từ Vanity Fair và được báo cáo theo nhiều đài phát thanh tin tức, tuy nhiên những người báo cáo về vấn đề này dường như lờ đi điều đáng chỉ trích nhất từ tuyên bố này:

Một vài tài liệu có vẻ là bản copy của những bản báo cáo được tạo ra bởi Sở Tư pháp hành chính cũng như những bức hình làm chứng được chụp bởi Sở Tư pháp hành chính với nội dung từ Internet hoặc từ nguồn tin không rõ. Sở Tư pháp hành chính không phát hành bất cứ tài liệu nào và/ hoặc tấm hình nào đến truyền thông. Sở Tư pháp hành chính đã phát hành tất cả bản báo cáo và những tấm hình như là một phần của quá trình điều tra theo yêu cầu bên nguyên và bên bị.

Nhiều phương tiện truyền thông đã copy câu chuyện gốc và giờ cập nhật thông tin gồm lời phát biểu này. Tôi cho rằng điều này ít ra còn là một bước đi đúng đắn, nhưng vẫn không cứu xét sự hài lòng của họ để kể một câu chuyện mà rõ ràng đã được xác nhận bởi các cơ quan có thẩm quyền những người điều tra vụ án theo thông tin sai.

Hãy nhìn một lần nữa vào lời tuyên bố chính thức từ Sở Tư pháp Santa Barbara với đoạn văn cốt yếu được nhấn mạnh:

Đặt rải rác nội dung mà chứa đựng thông tin từ Internet hoặc từ những nguồn không rõ …

Sở Tư pháp hành chính phát hành tất cả những bản báo cáo và những tấm hình như là một phần quá trình điều tra theo yêu cầu của bên nguyên và bên bị

Lời tuyên bố cũng nói rõ rằng: không ai ngoài một nguồn tin chính thức chịu trách nhiệm về việc cung cấp thông tin cho Radar Online – một người nào đó (hoặc những người nào đó) dành thời gian cho chiến dịch bôi nhọ hiểm độc cùng lúc trùng hợp với ngày tưởng nhớ Michael Jackson lần thứ 7 - là lúc gia đình, bạn bè và người hâm mộ đau thương nhất.

Hậu quả lớn nhất đối với thủ phạm tạo ra trò lừa đảo mà chính hắn ta Ron Zonen tuyên bố, một trong những công tố viên đã đi khắp nơi để tìm ra “bằng chứng” chống lại Michael Jackson, hắn ta đã thèm muốn trong tuyệt vọng. Tuy nhiên Zonen đã tuyên bố chính thức trích dẫn việc thiếu bằng chứng khiêu dâm trẻ em trong cuộc điều tra. Tờ People cho biết:



Chúng ta hãy trở lại với những tuyên bố quan trọng nhất được đưa ra trong bản báo cáo của luật sư Zonen:

"Không có phim khiêu dâm trẻ em. Không có video dính liếu đến trẻ em. "

Vậy thì, sau đó, tất cả những sự huyên náo là về điều gì? Bạn có thể bị sốc và ngạc nhiên khi biết đấy. Nếu như một người thật sự muốn kiểm tra và phân tích các tài liệu đang được bàn tán, hóa ra, không chỉ tất cả chúng đến từ những nguồn hợp pháp (những sách nghệ thuật và đại loại như vậy). Nhưng hầu như những hình ảnh gợi dục đó đều là của người lớn! Vậy thì... vấn đề ở đây là gì? Có vẻ như một cơn bão truyền thông khổng lồ đang được hình thành từ khiếu thẩm mỹ về nghệ thuật và sách báo khiêu dâm người lớn của Michael Jackson. Như tôi đã nói trước đó: nhồi nhét mấy chuyện tầm phào? Vâng, có thể. Chứng cứ hành vi phạm tội? Không hề.

Và Radar Online (hoặc chúng ta nên bàn về chuyện ai là người chịu trách nhiệm “rò rỉ” những tài liệu đó cho họ), cũng cố tình làm giả mạo nhiều hình ảnh làm cho chúng “hiện ra” rõ ràng hơn thực tế. Theo như ví dụ này. Bên phải là hình ảnh theo như Radar Online đã đăng trực tuyến. Bên trái là hình ảnh gốc từ sách Bidgood của James Bidgood, là một cuốn sách pháp luật về nhiếp ảnh người lớn dành cho người lớn. Bên trái là hình ảnh ban đầu trong cuốn sách của Bidgood. Bên phải là những hình ảnh giống như nó đã được “chỉnh sửa” từ những tài liệu giả mạo. Như các bạn thấy đó, Radar Online (hoặc một người nào đó) mục tiêu là cố tình tách các đũng quần để làm cho nó hiện ra như thể những thanh niên trẻ tuổi trong ảnh của Bidgood đang trần truồng, trong thực tế họ thật sự mặc quần đùi.



Đó là một bức ảnh của Rardar Online - cũng như mọi phương tiện truyền thông khác có thể thỏa mãn từ việc đào xới câu chuyện của người nào đó - thật sự đã có nơi tiêu thụ với mớ “bằng chứng” và “hình ảnh” đáng sợ của Jackson và “những hình ảnh khiêu dâm trẻ em man rợ được miêu tả như màn tra tấn trẻ em.” Hóa ra, có ba vấn đề lớn với dòng tiêu đề giật tít này:

1. Hình ảnh là một phần của bộ sưu tập nghệ thuật hợp pháp - Một bức tranh biếm họa đã làm nhiều phương tiện truyền thông thỏa mãn trong việc chế giễu Jackson. Bao gồm The Huffington Post đã từng dành nhiều lời tâng bốc cho tác phẩm của Hobin vào năm 2013.

Nhưng việc nó có trở nên tốt hơn hoặc tệ hơn tùy thuộc vào cách bạn “nhìn nó lạc quan hay là bi quan.” Trong căn phòng sinh hoạt là một quyển sách xuất bản năm 2008, có nghĩa là ngay khi nó là sách nghệ thuật hợp pháp, nó cũng không thể là một quyển sách mà Jackson có thể sở hữu trong năm 2003, khoảng thời gian mà Neverland đã bị lục soát. Những hình ảnh này, sau đó, không thể nào là một phần trong báo cáo chính thức của cảnh sát vào năm 2003 được. Điều nay đưa chúng ta đến mục 3: hình ảnh này, sau đó, không bao giờ là một phần trong báo cáo gốc của cảnh sát năm 2003 được. Và thực tế là nó lần đầu tiên được đưa vào trong tài liệu 88 trang gốc được phát hành bởi Radar Online là bằng chứng của sự giả mạo mà quận trưởng cục cảnh sát tỉnh Santa Barbara đã đề cập.

Tuy nhiên, dối trá chưa dừng ở đó. Những báo cáo chính thức của cảnh sát không hề có tranh ảnh nào cả chỉ duy nhất là những mô tả bằng lời về nội dung cuốn sách.

Đây là báo cáo chính thức của cảnh sát về các đồ vật bị thu giữ tại Neverland.

Và đây là phiên bản của Radar Online với những tài liệu ban đầu xoay quanh 6/20 câu chuyện của họ.

Điều này có nghĩa là những hình ảnh này được đặt trong bản báo cáo gồm 88 trang gốc mà Radar Online đã phát tán lẫn gieo rắc suy nghĩ đó bởi Radar Online hoặc một người nào đó đã gửi tài liệu. Có vẻ như nhiều hình ảnh đã được chèn thêm vào, giống như bức ảnh của Hobin trong số những bức khác. Thậm chí, không phải là các tựa sách được tuyên bố trong báo cáo, mà là từ các tựa sách có liên quan đến sách mà Jackson thậm chí không phải người sở hữu. Điều này cho thấy người gửi những báo cáo này đã tiến hành tìm kiếm một cách tùy tiện để thu về những hình ảnh đó, mà không cần phải kiểm tra xem những hình ảnh có hợp pháp có xuất xứ từ các tiêu đề được đề cập hay không. Ví dụ, từ đó cho thấy một số bức ảnh đồ họa mà Radar Online cho là có từ The Fourth Sex: Adolescent Extremes (một cuốn sách nghệ thuật mà Jackson đã sở hữu) thực ra là từ một danh sách các cuốn sách yêu thích của nghệ sĩ nhiếp ảnh gia và biên tập viên "Dazed" Isabella Burley, người đã đưa cuốn sách này vào danh sách năm cuốn sách yêu thích của mình (Hình ảnh, nó được tìm thấy, đã được lấy từ những danh sách khác trong danh sách của cô, không cuốn nào trong số chúng là những cuốn sách mà Jackson sở hữu). Bạn có thể đọc thêm về cách giả mạo đã được đóng khung ở đây. Điều này cho thấy người đã chịu trách nhiệm “rò rỉ” những tài liệu cũ này cho Radar Online không chỉ nhận thức được rằng không có những hình ảnh đó tồn tại trong các tài liệu gốc, đã vậy, họ còn vô cùng vớ vẫn với việc sử dụng các phương tiện tìm kiếm trên google hoặc nói cách khác điều này là âm mưu có chủ tâm và những chiến dịch thù hằn xuyên tạc những tài liệu với những hình ảnh dâm ô được lựa chọn có chủ ý.

Thật thú vị, những người chịu trách nhiệm “rò rỉ” đã để người khác nhận ra họ bằng cách để lộ những dấu vết hấp dẫn, điều mà nhiều người hâm mộ Jackson đã nhanh chóng nhận ra: những ghi chú bí mật còn sót lại trên trang 25 (cũng không phải là một phần của các tài liệu báo cáo ban đầu của cảnh sát) Rằng "Zonen đã nghỉ hưu và sẽ nói chuyện" và liệt kê một số điện thoại hiện tại cho Gordon Auchincloss (Ron Zonen và Gordon Auchincloss là hai luật sư truy tố trong vụ kiện năm 2005 của Jackson). Đây là những ghi chú hiện tại rõ ràng được thêm gần đây (Zonen đã nghỉ hưu nhưng rõ ràng không phải là năm 2003 – 2004 khi các tài liệu này được soạn thảo lần đầu tiên).

Theo như nhiều fan của Jackson cho biết, họ hoàn toàn tin tưởng vào ý kiến cho rằng “Kế hoạch bôi nhọ mới nhất” này đã được vạch nên bởi các vị luật sư của Wade Robson và Jimmy Safechuck, hai gã đàn ông trẻ tuổi đều có cho mình những phiên tòa dân sự (chưa được cho phép tổ chức) nhắm vào khối di sản của Michael Jackson.


Một điều tệ hại đáng chú ý hơn là ngay sau khi Jonathan Hobin công bố với giới truyền thông bản báo cáo nguyên gốc 88 trang của Radar Online đã bị “cắt xén” 27 trang đến còn có 61 trang báo cáo! Thì rõ ràng, họ đã gấp rút dàn dựng mọi thứ nhằm mục đích xóa sạch mọi tài liệu chính là những bức hình “chắp vá” kia. Và chỉ vài ngày sau sự biến mất kì lạ của 27 trang báo cáo trên, một tác phẩm gây xôn xao dư luận đã được thực hiện từ rất lâu bởi gia đình Jackson của tác giả Stacy Brown đề cập đến những thiếu sót cùng các luận điệu vô căn cứ về các cháu trai của Michael. Luận điệu đầu tiên được bên khời tố đưa ra khi xuất hiện một vài bức ảnh “đáng nghi” được bắt gặp giữa Jackson và ba người cháu của mình – Taj, Terryl và TJ Jackson thuộc nhóm nhạc Pop 3T.


Tuy nhiên, những bức ảnh “đáng nghi” kia hóa ra lại chính là một phần của bộ ảnh quảng bá cho album đầu tay của 3T, Brotherhood, một album do Michael Jackson sản xuất. Quan trọng hơn nữa là, từ khi bắt đầu, những bức hình nghi vấn trên là một phần của bộ ảnh single “Why” mà chính Michael Jackson đóng vai trò là “nghệ sĩ khách mời”. Bộ ảnh quảng bá này được chịu trách nhiệm sản xuất bởi nhiếp ảnh gia lừng danh Jonathan Exley, và theo như chuyên gia makeup của Jackson, Karen Faye, người có mặt tại đó cho biết, buổi chụp được diễn ra trong công ty với sự chứng kiến của hàng trăm người. Những bức ảnh trong luận điệu lại bị cho là gợi tình. Và không còn gì để chối cãi nữa, chúng được dùng nhằm mục đích tâng bốc hình ảnh “người đàn ông cao to lực lưỡng” (Michael) trong mắt cộng đồng các bạn nữ là fan của nhóm nhạc. Mặt khác, về cơ bản thì bộ ảnh không thuộc quyền sở hữu của Jackson. Nhưng thực tế cho thấy, bên nguyên đã cố gắng “cắt xén” bộ ảnh thành nhiều chi tiết trong như “chứng cứ” hòng chống lại Jackson . Nó cũng cho ta thấy được những chuyện đang xảy ra lúc bấy giờ, những tin tức tương tự nhau bị bóp méo trong suốt một thập kỉ trở lại đây giờ lại bị “tái chế” và cung cấp cho bọn “nhai lại” của giới truyền thông.



Đó không phải là tình tiết duy nhất mà bên nguyên đã cố gắng giải thích sai lệch và cất giấu cho riêng mình những thứ thuộc về nghệ thuật của Jackson mà họ gọi là “vật chứng”. Trang 73 của bản gốc tài liệu Radar Online có viết, một tấm ảnh Polaroid (ảnh chụp lấy liền từ máy ảnh) mô tả hai cậu bé từ cảnh quay của một bộ phim Hollywood bằng dòng tiêu đề ngang phía dưới cùng “Are you scared yet?” và “Ha Ha!” Một bản chép tay bị viết một cách “cẩu thả” giữa các dòng của bản báo cáo chính thức (nội dung không có trong báo cáo gốc, và điều thú vị hơn cả là những thứ xuất hiện trong bản viết tay trên lại được chèn như những dòng chú giải ở đầu trang 25) ám chỉ đó là “Một mã thông điệp đe dọa đến sự an toàn của những đứa trẻ “sợ tình dục” và đưa chúng lên giường.” Ngoại trừ một vấn đề lớn với giả thuyết cho rằng:” Bất kì fan hâm mộ nào đấu tranh cho Michael cũng đều biết, “Are you scared yet” là câu nói “thương hiệu” từ bộ phim Ghosts của Jackson năm 1997.

Tuy nhiên, những ghi chú bổ sung này rõ ràng được thêm vào các báo cáo ban đầu trước khi chúng được chuyển giao cho Radar Online, cũng như các hình ảnh internet được chèn vào và một vài trang của các bài báo chèn vào liên quan đến thuốc Percocet với những ham muốn tình dục. Percocet, một loại thuốc giảm đau được kê toa đã được thu giữ sau khi điều tra về cái chết của Prince, được tìm thấy trong cuộc lục soát bất ngờ tại nhà vào năm 2003.

Tuy nhiên, các tài liệu ban đầu không đưa ra tuyên bố như cố gắng liên kết thuốc với nghiện tình dục. 

Thật không may, phương tiện truyền thông đã trở thành một thành viên tham gia rất thiện ý, tạo ra những hình ảnh méo mó trong chủ nghĩa giật tít của Lá Cải  và sự thật không được kiểm tra đồng nhất mà lại được phép trình diện. Hơn nữa, có vẻ như ngay cả những lời của các nhà chức trách thực sự có liên quan đến vụ kiện năm 2003-2005 chống lại Jackson đang bị bỏ qua bên dưới sự tấn công của các tiêu đề "mồi nhấp”( “Click bait” là một thuật ngữ mô tả nội dung web mang tính tiêu cực là chủ yếu nhằm tạo ra doanh thu quảng cáo trực tuyến, đặc biệt là tính chính xác hoặc chi phí về chất lượng, dựa vào hình ảnh thu nhỏ bắt mắt hoặc các tiêu đề giật gân để thu hút nhấp chuột) và báo cáo phóng đại quá mức. 

Thậm chí, một số phóng viên vô đạo đức đã đi quá xa để ám chỉ Jackson có thể lạm dụng tình dục trẻ em – một sự vô lý kinh khủng và những khiếu nại buồn cười bởi nó đâu hề có cơ sở nào thực tế. Và hơn thế nữa, đây phải gọi là những công kích vu khống tàn nhẫn và vô cùng hiểm độc đối với một người đàn ông chưa bao bao giờ bộc lộ điều gì khác hơn ngoài yêu quý bọn trẻ. Đây cũng là một thái độ tàn nhẫn nhắm vào các con của Jackson, một trong số chúng vẫn còn là một đứa trẻ vị thành niên và một đứa đã cố gắng tự sát do cảm xúc yếu ớt kể từ khi bố cô bé qua đời. Tôi thậm chí thấy nó rất hỗn loạn vậy mà không một ai đặt ra câu hỏi về giá trị đạo đức và trách nhiệm luân lý của giới truyền thông trong tất cả những điều này. Để buộc tội ai đó sở hữu hình ảnh khiêu dâm trẻ em tức là buộc tội người đó vi phạm hình sự, nếu bị cáo còn sống sẽ là một cáo buộc đáng lên án và mãi mãi bị gán nhãn là người phạm tội tình dục. Nhưng một người còn sống thì ít ra họ có thể kháng cự lại nếu như bị các phương tiện truyền thông phỉ báng. Họ có thể kiện đòi bồi thường. Họ có thể tự vệ. Người chết không được đền bù như thế, và có một cái gì đó vốn rất sai trái với ý tưởng đưa ra những cáo buộc nghiêm trọng như thế này đối với một người đàn ông không có mặt ở đây để tự bảo vệ mình nữa, một người đã có ngày tháng hầu tòa từ 10 năm trước.

Thành thực mà nói, đáng ra cả thế giới nên chịu khó lắng nghe Michael Jackson, thay vì cứ nhai mãi về những gì có trong phòng anh. Chuyện đời tư của Jackson từng bị đem ra mổ xẻ một cách vô tội vạ. Anh thậm chí còn bị ép buộc phải tham gia những phiên tòa công khai, đầy mệt mỏi, nhục nhã và bịa đặt . Bản thân sự trong sạch của người đàn ông này cũng bị xâm phạm một cách nghiêm trọng. Toàn bộ những tài sản riêng tư nhất của anh bị kiểm tra theo hướng công khai, kể cả cơ thể.

Bài báo xuất sắc của Charles Thomson năm 2013, “One Of The Most Shameful Episodes In Journalistic History” (Một trong những sự kiện nhục nhã nhất của lịch sử báo giới) thực sự là một cú đánh mạnh vào tất-cả những phương tiện truyền thông từng đưa tin sai lệch về Jackson dạo trước. Đáng buồn là, đâu vẫn đóng đấy. Theo quan điểm của tôi thì mọi sự cũng chẳng có gì tiến triển gì cả. Toàn bộ “chứng cứ” đều đã được đem ra phân tích ở tòa từ thập kỷ trước.

Vậy thì tại sao Radar Online lại hào hứng nhảy dựng lên với vụ bôi nhọ này thế? Họ lặp lại những gì Jackson đã cố chứng minh (và được tuyên trắng án) ở các phiên tòa trước kia. Họ muốn rù quến đám đông nhẹ dạ ngoài kia, tin vào những “chứng cứ” vớ vẩn đã được xem xét và bác bỏ ở tòa từ 12 năm trước. Và rồi bằng cách nào đấy, loạt tin này vẫn ở tuốt những trang nhất các mặt báo 2016. 

Có vẻ hơi lạ, nhưng khi vụ kiện tụng này nổi lên thì tôi lại nghĩ ngay đến lá cờ của Liên minh Nam Mỹ (cờ Confedetare). Tổng thống Obama cho rằng lá cờ này cần được đưa vào bảo tàng, để coi như 1 phần lịch sử, chứ không phải chỉ tồn tại chớp nhoáng mà thôi. 

Tôi thấy cũng tương tự thế với những thông tin về vụ kiện tụng Michael Jackson. Hiện tại thì những tài liệu chính thống này đã yên vị ở quận Santa Barbara suốt hơn 1 thập kỷ vừa qua. Chúng đúng là “1 phần của lịch sử”, nhưng giờ cũng không còn thích hợp để đem ra nói lại nữa. Tòa tuyên Michael Jackson trắng án ở cả 14 điểm luận tội vào ngày 13 tháng Sáu năm 2005. Và ngày 25 tháng Sáu của 4 năm sau thì anh qua đời.

Thế nhưng vẫn có những kẻ dấm dứt với kết quả này suốt bao năm qua. Để đến bây giờ thì họ lại tiếp tục dối trá, nhào nặn sự vụ trước thành một câu chuyện giật gân, xuyên tạc sự thật, và, vâng.. họ còn nghĩ ra khối thứ “bằng chứng” vốn chẳng bao giờ tồn tại cả.

Nếu các bạn đọc đến đây và cũng đồng tình rằng “chúng ta cần một bộ luật tối ưu hơn để bảo vệ quyền của người quá cố”, thì hãy thử đọc Anti-Defamation Legacy Law Advocates. Đó cũng là một sáng kiến về việc thông qua một bộ luật mới: cho phép thân nhân của người quá cố, đủ thẩm quyền cá nhân để bảo vệ họ - như chính bản thân họ khi còn sống vậy.

Cũng như những gì tôi sẽ đề cập ở phần bình luận phía trên, tôi đang thực hiện một series gồm các nội dung bản báo cáo chính thức về những gì bị thu giữ ở Neverland năm 2003. Và như tôi đã nói, tất cả đều hợp pháp. Chúng đều được xếp vào danh mục ở thư viện Congress. Không hề có những nội dung khiêu dâm hay ấu dâm (mặc dù một vài đầu sách chứa hình ảnh khỏa thân, nhưng vẫn đủ điều kiện để xếp vào mục Sách nghệ thuật - hơn là khiêu dâm).

Một số ít trong những đầu sách sẽ kể dưới, như cuốn The Art of Dave Nestler: Wicked Intentions tốt nhất nên được xếp vào danh mục sách khiêu dâm người lớn, chứa những hình ảnh khỏa thân (nhẹ) ở nữ giới. Hay Room to play của Simen Johan lại mang tiêu đề nghiêng về phần báo chí dâm dục, vẫn như phong cách của Johan (tương tự Jonathan Hobin), nhưng nó đề cập đến hình ảnh những đứa trẻ trong trạng thái bất ổn định hoặc bị bỏ rơi,... 

Những shoots hình kiểu “morphing”(*) trong cuốn sách của Johan, chứa những hình ảnh những khuôn mặt trẻ con ghép vào thân hình người trưởng thành (và ngược lại) cũng đều được cấp phép hợp lý cho danh mục Nghệ thuật. 

(*morphing là một phong cách nghệ thuật sử dụng những hình ảnh kỹ xảo để tạo hình.)
Chúng phản ánh tình trang “không có tuổi thơ”, về những gì xảy ra khi tuổi thơ của trẻ bị xáo động và về cả những nỗi đau mà khi trưởng thành rồi, đứa trẻ mới có thể nhận thấy được. Chính Jackson cũng từng trải qua tình trạng này suốt thời thơ ấu. Anh thường gián tiếp đưa những sang chấn tâm lý ấy vào những ca khúc của mình. Với những ca khúc mang màu sắc gothic như “Little Susie” - kể về một cô gái nhỏ bị sát hại. Và “Do You Know Where Your Children Are?” về những đứa trẻ bị bắt cóc, luôn sống trong sự sợ sệt và luôn phải trốn chạy. Đến “Hollywood Nights” thì lại là câu chuyện về một cô gái trẻ phải bán thân để đóng phim. 

Như vậy, có thể thấy rõ ràng là Jackson hiểu một cách sâu sắc về những mặt tăm tối nhất của tuổi thơ. Đó vừa là nỗi đau, vừa là nguồn cảm hứng lớn lao để anh nỗ lực đấu tranh cho một thế giới tốt đẹp hơn, thông qua những bài hát như “Heal The World.”  

The Fourth Sex: Adolescent Extremes của Jake Chapman

Cronos của Pere Formiguera

Underworld của Kelly Klein (là một cuốn với sự giới thiệu từ tác giả Anne Rice)

Room To Play của Simen Johan





Drew and Jimmy của John Patrick Salisbury

Dressup Playacts and Fantasies of Childhood của Starr Ockenga

Camp Cove Photos: Sydney Men của Rod McRae

Scenes D’ Interieur của Alexandra Dupouy

The Art of Dave Nestler: Wicked Intentions

Gynoids: Genetically Manipulated của Hajime Sorayama

Bidgood của James Bidgood

Naked as a Jaybird của Dian Hanson

Beach Portraits của Rineke Dijkstra

Poo-chi của Mayumi Lake

Taorimina của Wilheim Von Gloeden

The Chop Suey Club của Bruce Weber

Robert Maxwell Photographs

Bob and Rod của Tom Bianchi

Before The Hand of Man của Roy Dean

The Golden Age of Neglect của Ed Templeton

Sexual Study of a Man của Larry Stevens (không bán trên Amazon nhưng có ở thư viện trường Đại học Cornell !).

Vậy giờ, chúng ta đã danh sách những cuốn này, hãy cùng xem xem chúng đóng vai trò gì trong việc truy tố Michael Jackson.

Hãy nhớ, tôi đã nhấn mạnh ở trên rằng một lượng lớn sách báo về tình dục đã bị thu giữ - một số trong đó trở thành bằng chứng tại tòa.

Jackson là một người ham đọc sách, anh từng sở hữu số sách khổng lồ: ước tính khoảng 10,000 đầu sách khác nhau). Trong những cuốn sách nêu trên có vài cuốn bị đem ra làm bằng chứng khởi tố. Và chỉ có thể bởi một lý do: chúng chứa ảnh khỏa thân (có thể vẫn là tài liệu sạch - theo công tố) hoặc là chúng nói lên một phần sở thích đối với đàn ông của Jackson. Chi tiết này có thể khiến lời khai của bên nguyên có vẻ đáng tin hơn. Nhưng thực sự thì Jackson không hề có những ấn phẩm khiêu dâm trẻ em như công tố đã nói.

Công tố viên cho rằng đó đa phần là “grooming materials”, trong khi KHÔNG có ấn phẩm nào liên quan đến ảnh khỏa thân nam giới hay trẻ em trai được tìm thấy trong phòng Jackson. (Thực ra có một phần rất nhỏ trong bộ sưu tập sách của anh có đề cập đến “straight porn” nhưng “straight porn” là một loại hình khiêu dâm liên quan đến quan hệ tình dục giữa một người đàn ông và một người phụ nữ). Chúng được lập luận để chỉ ra thiên hướng tính dục của Jackson (là gay, hoặc ấu dâm- công tố viên vẫn cố chứng minh cho điều đó !).

Vậy cũng đủ cho bạn thấy mọi người vụ kiện năm đó phức tạp đến thế nào?

Đây cũng là là một trường hợp khởi tố mà chứng cứ đem ra bị bác bỏ hoàn toàn (chính công tố viên sau này cũng phải thừa nhận không có tài liệu ấu dâm trong phòng Jackson). Và rằng, việc khởi tố hầu như chỉ phụ thuộc vào lời tuyên bố của một gia đình: cho rằng Jackson đang cố lạm dụng con trai họ, sau khi họ tới ở Neverland. Gia đình Arvizo đang trong tình trạng phá sản còn Gavin Arvizo thì đang hồi phục sau bệnh ung thư. Gia đình Arvizo đủ khôn ngoan để nhắm đến tài sản khổng lồ của Jackson - theo lời nhân chứng.

Tuy nhiên, những người buộc tội lại không thể cung cấp đầy đủ chứng cớ cũng như những điểm hợp lý trong lời khai. Nhưng điều đó cũng không thể ngăn công tố viên tin vào mọi thứ có thể để khởi tố Jackson. Cuối cùng thì họ cũng thất bại thảm hại, nhưng dù gì cũng đã rất nỗ lực rồi.

Nhiều fans của Michael Jackson tỏ ra còn khúc mắc với cuốn tiểu sử mới đây của Steve Knoppe : The Genius of Michael Jackson,  mặc dù vậy thì Knopper cũng đã làm sáng tỏ nhiều điều trong vụ kiện Michael Jackson. Có lẽ không đáng nhớ, nhưng Knopper, trong quá khứ, từng làm biên tập viên cho Rolling Stone, không hề thực hiện đề tài của mình dưới tư cách là một fan, mà là một phóng viên nghiệp dư với sự hứng thú dành cho câu chuyện của Jackson. Cũng như nhiều nhà báo khác, Knopper đứng ở phía trung lập hoặc nghiêng về vô tội cho Michael Jackson. Tuy nhiên, ngay cả một nhà báo tự do như Knopper cũng cảm thấy khó hiểu trước sự thật nực cười ở phiên tòa năm đó rằng : toàn bộ việc khởi tố chỉ dựa trên chuyện đời tư của Jackson.

Cũng chính xác với những gì tôi nói ở trên: vụ kiện tụng hoàn toàn chẳng có gì ngoài mớ tưởng tượng cả. Ban bồi thẩm năm 2005 đã có cơ hội để xem xét mọi thứ mà Jackson có (cũng như không có) trong phòng mình. Mọi người có thể đã hình thành kết luận riêng của mình về sở thích của Jackson trong nghệ thuật, cũng như trong tâm sinh lý trưởng thành,... Nhưng cũng nên giữ một số quan điểm chung: người đàn ông này bị đưa ra trước tòa là vì cái gì? Sở thích của anh trong nghệ thuật? Trong tình dục? Hay chỉ để người ta đoán già đoán non về một tội ác mà (họ cho là) đã xảy ra rồi?

Dư luận rõ ràng đang cố hồi tưởng lại vụ kiện tụng Michael Jackson khi trước. Và như tôi đã nói, là một vụ kiện bị dàn xếp, tỉ mỉ và vô cùng tàn độc.

Mức độ tàn độc còn vượt cả tội ác, và nó đáng được đem ra làm lời cảnh tỉnh cho những phương tiện truyền thông ở khắp mọi nơi rằng: phải kiểm tra kỹ độ xác thực của thông tin trước khi đem ra công bố rộng rãi trước công chúng.
___________________________

Được dịch bởi: 

Rosy Nguyễn (6 trang đầu)

Tuyền Michael (5 trang tiếp)

TK Phước (1 trang)

Thầy Hưng (5 trang cuối)